Trên hòn đảo hoang, Lục Diệp đứng yên tại chỗ, đưa mắt nhìn về phương xa.
Huyết Cữu đã đi rồi.
Tuy hai người đã đạt thành nhận thức chung, ước định sẽ liên thủ hợp tác, nhưng đó chẳng qua chỉ là một lời hẹn suông, cả Lục Diệp lẫn Huyết Cữu đều hiểu rõ, loại ước định này không hề có bất kỳ tính ràng buộc nào.
Thù hận giữa đôi bên không thể nào dễ dàng buông bỏ như vậy, chỉ vì tình thế hiện tại đặc thù, khiến Huyết Cữu không còn tâm trạng tiếp tục dây dưa với Lục Diệp, đặc biệt là sau khi gặp được Thất Thánh kia.




